Chùm Ảnh và Phiếm Luận về chuyến đi Mỹ của
Phái Đoàn Ăn Mày VC do Phan Văn Khải cầm đầu

(photos: AP, AFP, BBC, RFA)

Hình dưới, trước cửa Tòa Bạch Ốc, TT. Bush đang vẩy chào đoàn biểu tình của Cộng Đồng Người Việt tại Mỹ và "lên lớp" vở lòng về bài học Dân Chủ ở xứ sở văn minh cho phái đoàn ăn mày của Cộng Sản VN đến yết kiến "Ngài Tổng Thống" (y như chữ dùng khi Khải "đọc" diễn văn bái lậy TT. Bush)
(Hình từ trái sang phải) phó thủ tướng Vixi, Vũ Khoan điệu bộ nịnh bợ y như ... Mỹ, đưa ngón tay cái: "Nền Dân Chủ Hoa Kỳ Number ...One !"/Phan Văn Khải há hốc mồm (sượng sùng, cười giả lả)/TT. Bush/Cán bộ gái kinh hãi ....thiếu điều muốn té ngữa tại "Vườn Hồng" Bạch Cung khi thấy Tòa Nhà Trắng gần như bị "bao vây" bởi đoàn biểu tình, tràn ngập Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ, Cờ Hoa Kỳ.

>> Đặt "con chuột" (computer mouse) nằm trên hình: slideshow sẽ dừng lại.
Di chuyển "con chuột" ra khỏi hình: slideshow sẽ tiếp tục chạy ... show

RETURN TO FRONT PAGE
-TRỞ VỀ TRANG CHÍNH SaigonUSA      

DÂN CHỦ TẬP TRUNG

Trong cuộc gặp gỡ trùm cộng sản Phan Văn Khải ở toà Bạch Ốc, có một lần Tổng Thống Bush đã kéo tay Khải dẫn ra đàng trước Toà Nhà Trắng mở cửa và chỉ ra ngoài đường phố (xin xem hình trên), khi đó đồng bào Tỵ nạn cộng sản đang hăng say biểu tình chống tên trùm đồ tể Phan Văn khải với rừng cờ Vàng rực rỡ trong ánh nắng ban mai, và nhiều biểu ngữ lên án chế độ cộng sản VN.

Tổng Thống Bush nói:
- Này ông thủ tuớng, ra đây tôi chỉ cho ông xem.Ở ngoài kia họ đang hét lớn, la ó chống đối ông đó, ông nghĩ sao ?

- Thưa ngài Tổng thống, thật là nhục nhã cho Tổng Thống, Khải trả lời.

Tổng thống Bush ngạc nhiên:
- Họ chống ông, đả đảo ông thì ông nhục, chứ sao ông lại nói ngược là tôi bị nhục !!!

Khải cười mím chi:
- Thưa Ngài, Ngài là một Tổng thống của một đại cường quốc, thế mà đám dân kia dám đến đây biểu tình la ó, làm mất thể diện Tổng thống trước mặt chúng tôi là những khách mời của Ngài, như thế thì Ngài bị nhục chứ tôi nào có hề hấn gì.

- Ồ, ông hiểu sai rồi, ông thủ tướng ơi, ở xứ tôi, người dân đóng thuế họ có quyền phát biểu tự do tư tưởng của họ họ thấy cái gì sai, cái gì không tốt là họ có quyền biểu tình phản đối . . . .

- Nhưng Ngài là Tổng thống, Ngài có quyền bắt họ phải im để Ngài đón tiếp khách của Ngài cơ mà, Khải cắt ngang lời Tổng thống Bush.

Ông Bush cười xoà:
- Ngay như hôm lễ Nhậm Chức của tôi có người còn cầm khẩu hiệu biểu tình chống tôi huống chi là bữa nay tôi tiếp ông, ông vốn là người đã gây ra bao nhiêu thảm cảnh cho họ, họ có quyền phát biểu chứ.

- Chuyện đó là quá khứ rồi, thưa Tổng thống, chúng tôi đã khép lại quá khứ, bây giờ không còn coi họ là thành phần đĩ điếm, bọn phản động chạy theo ôm chân đế quốc, mà gọi họ là khúc ruột ngàn dặm xa.

- Phải rồi, các ông phải đổi lối xưng hô là đúng quá rồi, bây giờ thì ông sang đây chẳng phải là cầu cạnh chúng tôi sao? Nhưng tôi hỏi ông, ông nghĩ thế nào về họ kia, ông chưa trả lời tôi.

- Họ là những thành phần bất hảo, ở xứ tôi, sang xứ Ngài họ là những thành phần bất trị, sao Tổng thống không cho cảnh sát hốt trọn bọn họ nhốt vào các trại cải tạo, ý quên, trại tù có được việc hơn không?

- Họ đâu có làm gì trái pháp luật đâu ông, họ chỉ biểu tình phát biểu tư tưởng của họ thôi mà, cứ cho họ nói, làm sao bưng bít được những uất ức của họ.

- Nhưng họ làm nhục Tổng thống thưa Ngài.

- Tôi chả thấy có gì là nhục cả, họ có quyền phát biểu tôi có quyền tiếp ai thì tiếp.

- Họ làm tổn thương danh dự Tổng thống, phạm đến uy quyền quốc gia.

- Chúng tôi nghĩ khác, họ đang biểu dương uy quyền quốc gia đó, thưa ông.

- Sao lại như thế được, thưa Tổng thống ?

- Bởi vì họ đóng thuế và họ có lá phiếu.

- Dân nước tôi cũng đóng thuế và cũng có lá phiếu.

- Thế dân nước ông họ có quyền đòi coi chính phủ chi tiêu thuế họ đóng không ? Họ có quyền bầu ai thì bầu không thưa ông ?

- Chuyện thuế má ngân sách là bí mật quốc gia, làm sao cho họ coi công khai được, còn chuyện bầu cử-Đảng chúng tôi lo dùm cho họ, chúng tôi giúp ai đề cử ai ra ứng cử chức vụ gì thì đã được Đảng chủ trương cả rồi, người dân nước tôi họ chỉ việc đi bầu thôi, khoẻ re, bầu ai cũng được, ai cũng là người do Đảng chúng tôi uốn nắn hết. Cho nên chúng tôi thành một khối thống nhất dưới sự lãnh đạo của Đảng anh minh, chỉ đạo.

- Nhưng mà Đảng các ông phạm nhiều sai lầm lắm mà nào là cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, đốt sách giết học trò giống hệt thời Tần Thuỷ Hoàng bên Tàu xưa đó.

- Cái đó là quá khứ rồi, thưa Tổng thống, chúng tôi đã sửa sai.


- Nhưng mà nghe nói sửa rồi còn sai hơn nữa, có phải không thưa ông ?

- Sai nữa-sửa nữa, Đảng chúng tôi vẫn anh minh sáng suốt, quyết tâm sửa sai-sai sửa-sửa cho đến khi nào hết sai thì thôi.

- Thí dụ trước kia các ông chống Mỹ là sai nên nay sang đây với chúng tôi là sửa sai, phải không ông thủ tướng ?

- Vâng đúng thế thưa Tổng Thống.

- Thế còn dân chúng và binh lính hai miền lẫn 58 ngàn tử sĩ Hoa Kỳ chúng tôi, các ông có thể sửa cho họ sống dậy cả được không, thưa ông thủ tướng ?

- Cái đó là quá khứ rồi, thưa Tổng Thống, chúng ta đã thoả thuận hãy quên đi quá khứ, mà hướng về tương lai.

- Ông Thủ Tướng à, Tổng thống Bush cắt ngang, có quá khứ mới có tương lai, ở xứ Mỹ này, nếu ai bị Bad Credit thì khó mà mua nhà tậu xe lắm, Đảng của ông đã bị Bad Credit quá nhiều, sao vẫn còn tồn tại vậy ông ?

- Chúng tôi có quân đội, có công an.

- Ông không biết rầng công an ở đâu ra quân đội ở đâu ra à, ở dân mà ra đấy.

- Dân hả, lôi thôi là chúng tôi cho đi tập trung cải tạo là xong ngay.

- Á bây giờ nhờ nói chuyện chúng tôi mới biết Dân Chủ Tập Trung của các ông là gì.
Tổng thống Bush gật gù, là Tập Trung Dân Chủ cho đi cải tạo, thì ra thế, vậy mà cái anh bác sĩ Phạm Hồng Sơn hay Sơn Hồng Phạm gì đó ở xứ các anh dốt quá, tù là phải.

Phan Văn Khải đắc ý:
-Tổng thống thông minh lắm, hiểu cả lối nói lái của chúng tôi nữa, đáng khâm phục đáng khâm phục.

Tổng thống Mỹ ngơ ngác:
- Thế nhưng mà còn phiếu bầu, còn phiếu bầu cử ......

Phan Văn Khải cười đểu:
- Thì Bầu Phiếu-Phiếu Bầu chứ sao thưa ngài Tổng thống ......

San Jose, ngày 21 tháng 6 năm 2005
Trần Việt Yên (ghi lén)