545 E. Saint John St.
San Jose, CA 95112
USA
Tel: 408.998.0508
Fax: 408.993.0527

Email:

saigonusanews
@yahoo.com


 

 

V Ă N   H Ó A   &   G I Á O   D Ụ C

Thư đầu năm 2006:
Mười Câu Hỏi
Gửi đến các bạn đảng viên cộng sản
nhân Đại hội X

BÙI TÍN (Paris, ngày 26 tháng 12 năm 2005)

Các bạn quý mến,

Tôi không còn là đảng viên cộng sản từ hơn 15 năm nay. Ngay từ 30 năm trước, sau ngày 30-4-1975, khi chứng kiến các trại cải tạo sỹ quan viên chức miền Nam, thấy thảm cảnh dân đô thị bị cưỡng bức đi kinh tế mới, trước sự kiện bi đát hàng chục vạn đến hàng triệu thuyền nhân, rồi việc chiếm đóng lâu dài Cambốt và gây nên vụ Siêm Riệp, cùng với việc giải thể một cách khinh bạc Mặt trận dân tộc giải phóng, việc lặng lẽ chấm dứt sự tồn tại của hai đảng Dân chủ và Xã hội từng hỗ trợ đảng Cộng sản trong chiến tranh quyết liệt... , tôi bắt đầu cảm thấy nhóm lãnh đạo đảng CS đã trở nên kiêu ngạo, biến chất, không còn có quan hệ gắn bó với nhân dân. Họ đi ngược lại điều họ không ngớt rao giảng : "đoàn kết, đại đoàn kết", đảng viên CS luôn ‘’hết lòng phục vụ nhân dân’’, ’’khó khăn thì đảng viên đi trước, hưởng thụ thì đảng viên đi sau‘’.

Tuy nhiên, dù cho đảng cộng sản độc đoán vẫn cứ lỳ lợm ‘’một mình một chiếu‘’, chỉ đổi mới có chừng mực về kinh tế, còn bảo thủ và giáo điều hơn về chính trị, đảng đưa xã hội chìm sâu trong quốc nạn tham nhũng, tôi vẫn tin rằng trong đảng cộng sản vẫn còn không ít đảng viên có lương tri và tự trọng, còn có lòng yêu nước và thương dân, có tinh thần dân tộc sâu đậm, thật lòng mong muốn những điều tốt đẹp cho Quê hương Đất nước. Thường tiếng nói của các đảng viên ngay thật này bị coi thường, bị gạt bỏ hoặc vùi dập bởi bộ máy quan liêu.

Tôi muốn nhân dịp Đại hội X của đảng Cộng sản được tiến hành trong năm nay để đối thoại với những đảng viên cộng sản có lương tritự trọng nói trên mà tôi hằng coi là những người bạn tốt của tôi.

Dưới đây là 10 câu gợi ý về những vấn đề nóng bỏng nhất của đất nước tôi kính mời các bạn cùng suy nghĩ để tìm ra câu trả lời chân thực.

I. Trong các đại hội Đảng cơ sở đến đại hội toàn quốc bao giờ cũng có hình rất lớn của hai ông Mác và Lê-nin trên tường. Có bao giờ bạn nghĩ đến một sự thật là : hai ông ấy chưa hề sang châu Á, cũng chưa hề nghĩ đến Việt nam, chưa hề viết một câu nào, một chữ nào về Việt nam. Vậy thì sự có mặt của hai ông này còn có ý nghĩa thiết thực gì cho nước ta ?

Vậy thì Mác Lênin là ai ? Là những ông thánh để sùng bái, học thuyết của hai ông là một thứ tôn giáo chăng ? Hay đó chỉ là những công cụ của nhận thức, khi thấy ra là nó không thích hợp thì nên chăng dứt khoát bỏ nó sang một bên, và thay vào đó bằng những giá trị tiến bộ nhất của thời đại : hoà bình, dân chủ, tự do, hợp tác và phát triển.

II. Học thuyết đấu tranh giai cấp và nguyên lý chuyên chính vô sản của hai ông Mác và Lê-nin đã bị vài đảng cộng sản còn tồn tại như các đảng cộng sản Pháp, Ý, Nhật bản... công khai từ bỏ; thí nghiệm to lớn của hai học thuyết ấy ở Liên Xô, Đông Âu và toàn phe xã hội chủ nghĩa đã phá sản hoàn toàn. Vậy thì tại sao đại hội X đảng cộng sản VN lại còn ‘’kiên trì chủ nghĩa Mác – Lê–nin’’ để làm gì ?


-Tôi bước đi, không thấy phố, thấy nhà.
-Chỉ thấy ĐÔ-LA trên nền cờ ĐỎ.

III. Khi họp đảng thì thế nào cũng có lá cờ búa liềm trước mặt bạn. Búa và liềm tiêu biểu cho công nhân và nông dân thời trước; ngày nay công nhân và nông dân đã dùng phổ cập các công cụ mới là máy cày và máy tính hiện đại. Bạn có biết vào những năm 60, khi còn Liên Xô và phe Xã hội chủ nghĩa, có lúc có đến hơn 1 trăm đảng cộng sản cùng dùng chung lá cờ búa liềm, nay chỉ còn có vài đảng Cộng sản,- trong đó có đảng CSVN, còn dùng nó. Bạn có cảm thấy nó lạc lõng và đi ngược với thời đại hay không ?
Ngay những lý thuyết gia của đảng cộng sản cũng phải nói rằng chủ nghĩa xã hội là cái còn phải nghiên cứu để định hình dần trong thực tiễn, vậy nay nói đến chủ nghĩa cộng sản, với tên gọi đảng cộng sản Việt nam, có ý nghĩa thiết thực không ?

Sự vật phải có chính danh. Tên gọi phải gắn liền với nội dung. Trong khi Trung quốc còn mang tên Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa, Bắc Triều Tiên mang tên Cộng hoà Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (tức là chưa xã hội chủ nghĩa, tuy cũng chỉ là vu vơ, chứ ai cũng biết hai nước ấy chẳng có tý chút cộng hoà nào, lại càng chẳng dân chủ, và cũng không có gì là nhân dân cả !), thì Việt nam lại mang tên Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt nam có đúng với thực tế, có hợp thời, có chính danh không ?

IV. Bạn thấy thế nào về cái gọi là nền nếp dân chủ trong đảng cộng sản. Người đảng viên có quyền suy nghĩ bằng cái đầu của mình và nói lên những điều mình nghĩ về đường lối chính sách của đảng không ? Người đảng viên có quyền tự mình chọn người để đề cử và bầu cử không ? Bạn có biết rằng Bộ Chính trị kêu gọi các đảng viên lão thành, trí thức, đại biểu quốc hội, nhân sĩ, tuổi trẻ, nhân dân góp ý vào các văn kiện dự thảo, biết bao ý kiến quý báu, đầy trí tuệ và tâm huyết đã được phát biểu, nhưng Bộ Chính trị hầu như không hề tiếp nhận và công bố những ý kiến đóng góp ấy để bổ sung, nâng cao, làm phong phú thêm các văn kiện ấy không ? Vậy cái nền nếp dân chủ được quảng cáo ở khắp nơi khắp chốn ấy trong thực tế là cái gì ? Thái độ coi thường mọi người, kể cả đảng viên như thế có lợi hay có hại gì cho đất nước ?

V. Bạn nghĩ gì về các vụ án siêu nghiêm trọng ‘’Sáu Sứ; Tổng cục 2 ; T4‘’ trong đảng, đã kéo dài qua 3 kỳ đại hội mà vẫn không được giải quyết. Theo bạn, đại hội X có nên giải quyết xong xuôi dứt khoát các vụ án này để khôi phục lòng tin của đảng viên và nhân dân hay không ?

Bạn có biết hai nhân vật nào không còn quyền lực gì mà vẫn tác động tiêu cực và nguy hiểm đến nội tình đảng cộng sản không ? Bạn có cho đó là bình thường và lành mạnh hay không ?

Theo bạn việc giải quyết các vụ việc hệ trọng như thế có cần đưa ra thảo luận tại cuộc họp Ban chấp hành trung ương và tại Đại hội toàn quốc hay không ? Có thể đặt Bộ chính trị lên trên Ban chấp hành trung ương và trên cả Đại hội đảng hay không ? Thực tế hiện nay là như vậy đó.

VI. Bạn có biết rằng một tượng đài cực lớn kỷ niệm vong linh của các nạn nhân của các chế độ cộng sản trên toàn thế giới đang được khẩn trương chuẩn bị xây dựng trong năm 2006. Số nạn nhân ấy lên đến trên 100 triệu, gồm có hơn 40 triệu nhân dân Liên Xô, hơn 60 triệu nhân dân Trung Quốc, mấy triệu dân Balan, Tiệp Khắc, Hungari, Nam Tư, đông Đức... ở Đông Âu, cộng với nạn nhân là đồng bào Việt nam ta chết trong cải cách ruộng đất cùng số thuyền nhân chết trên biển cả ( chưa có ai làm thống kê ). Lương tri loài người văn minh không thể quên vô vàn đồng loại chết oan ức phi lý ấy.

Bạn có biết rằng trong cải cách ruộng đất ở miền Bắc những năm 1954 và 1955 đã có 26.453 ‘’địa chủ cường hào gian ác’’ bị xử bắn, số được xác định sau đó là oan sai lên đến 20.493 người (thật ra tất cả còn nhiều hơn), hầu hết là những người yêu nước, không ít là cán bộ đảng viên có trình độ kinh tế, văn hoá và chính trị. Thường một người bị bắn kéo theo vài chục người bị liên quan, bị hắt hủi, ốm đau, bệnh tật không được cứu chữa, con cháu bị thất học, mồ côi, tha phương dài dài... Số cán bộ đảng viên bị xử trí, bị nhục hình, tù đày trong chỉnh đốn tổ chức cũng lên đến vài chục nghìn, như ở tỉnh Hà tĩnh hầu hết số uỷ viên hành chính tỉnh, huyện, các trưởng, phó ty trong bộ máy công quyền đều bị xử trí vì đều có ít nhiều văn hoá, học thức, làm được việc nên bị chụp cho là do thực dân cài lại. Gia đình, con cháu họ cũng bị tan nát, kiệt quệ vì bị vạ liên quan.

Theo bạn, có nên sưu tầm tài liệu cụ thể hơn và có một bia kỷ niệm xứng đáng cho những nạn nhân bi thảm của đảng cộng sản – trong Cải cách ruộng đất, Chỉnh đốn tổ chức cũng như trong đàn áp các đảng phái chính trị đối lập, theo phong tục văn hiến nghĩa tử là nghĩa tận và làm bài học quý để đời cho dân tộc. Mọi người Việt nam có lương tâm nên làm.
Dưới đây là các hình ảnh kinh hoàng "đấu tố-cải cách ruộng đất" Bắc Việt 1955
Photos by Dmitri Baltermants ©, Russian Photographer (1912-1990)
  
A "People Court" of a "bourgeois" landowner in North Vietnam, 1955. He was executed on the spot.
VII. Bạn có nghĩ rằng sau 30 năm thống nhất đất nước, đảng cộng sản cần sớm đối thoại ngay thật và bình đẳng với cộng đồng người Việt hải ngoại, chủ động giải toả tâm lý và não trạng hơn/kém, đúng/sai, thắng/thua, ta/ngụy nhằm thực hiện hòa hợp dân tộc và thống nhất nhân tâm. Là lực lượng cầm quyền cai quản đất nước, đảng cộng sản không thể chối bỏ trách nhiệm trước thảm cảnh thuyền nhân, trước sự kiện bán bãi bán tàu thuyền để thu vàng 30 năm trước, với biết bao người chết tức tưởi trong biển cả (chưa thống kê và cũng không ước lượng cho sát được).

Bạn có nghĩ rằng đã đến lúc đề ra việc xây dựng một tấm bia/tượng đài xứng đáng, nhằm lưu niệm sự kiện thuyền nhân, giải toả nỗi hận lớn của hàng triệu người phải rời quê hương, đồng thời cũng là tấm bia/tượng đài vinh danh mấy thế hệ cộng đồng người Việt trong sự ngiệp xây dựng thành công cuộc sống phồn vinh khắp nơi, làm vẻ vang dân tộc Việt trên trường quốc tế. Đây là việc chung của đồng bào trong và ngoài nước.

Bạn có khi nào nghĩ rằng một khi đảng cộng sản chủ động đề ra những sáng kiến có ý nghĩa sâu sắc, như thực hiện một cuộc cầu siêu và cầu kinh chung cho mọi vong linh người Việt chết trong thời chiến, không phân biệt ở bên nào, cùng lo chung cho anh chị em thương binh ở mọi phía, cùng chăm lo các nghĩa trang quân đội không phân biệt, thì tự nó sẽ khơi dậy tình đoàn kết, tin cậy và thương yêu nhau và ý chí thống nhất dân tộc, biến thành sức mạnh hùng hậu vô tận về tinh thần, vật chất, tiền của và chất xám cho sự nghiệp xây dựng đất nước với tốc độ cực lớn không thể lường hết. Bạn có thấy kiểu kêu gọi một chiều, trịnh thượng, ra nghị quyết theo kiểu chiêu hồiban ơn như nghị quyết 36 chỉ lôi kéo được một số kẻ hám danh lợi, tầm thường về tài năng, nhân cách!

VIII. Về tôn giáo, bạn thấy nên chăng, Đại hội X khuyến cáo nhà nước và đảng thành tâm từ bỏ quan điểm giáo điều mác-xít đối lập mọi tôn giáo với triết thuyết vô thần, thật sự tôn trọng tự do tôn giáo, không thể để cho chính phủ các nước khác và các tổ chức quốc tế tiếp tục bênh vực quyền tự do tôn giáo của đồng bào Việt nam ta. Đảng nên nghe và làm theo những yêu cầu chính đáng của các vị lãnh đạo Phật giáo, Tín lành, Hoà hảo, Cao Đài và Vatican...mà điều quan trọng nhất là không can thiệp vào công việc nội bộ các tôn giáo, tách hẳn đời sống tâm linh các tôn giáo với cuộc sống chính trị rất trần tục. Cần theo đúng ý kiến xác đáng của Đại lão Hoà thượng Quảng Độ là người theo đạo không làm chính trị nhưng cần có thái độ chính trị rõ ràng ủng hộ dân chủ, chống độc đoán, chống áp bức, chống tham nhũng; cần nhập thế để cứu khổ cứu nạn cho nhân quần chúng sinh, đồng thời phải tách Nhà nước trần tục thế tục với cuộc sống tâm linh của các vị tu hành. Trong chuyến về thăm đất nước đầu năm 2005, Thày Nhất Hạnh cũng đã nói thẳng với thủ tướng Phan Văn Khải trước khi trở về Pháp yêu cầu : từ nay không bắt các vị tu hành tham gia uỷ ban Mặt trận Tổ quốc các cấp, cũng xin đừng bắt các vị phải đóng vai đại biểu Quốc hội, vì đó là những việc trần tục phản tâm linh; cũng đừng ban tặng các nhà tu hành bằng khen, huy chương, huân chương, vì người tu hành lấy tâm linh trong sáng vô tư làm lẽ sống, phần thưởng này nọ chỉ hạ thấp và xâm phạm cuộc sống tâm linh của vị tu hành. [lập tức ban tôn giáo và ban tư tưởng/văn hóa căn dặn báo Nhân dân và Việt nam Thông tấn xã phải “quên’’ ngay 6 đề nghị rất xác đáng và “nguy hiểm” của thày Nhất Hạnh].

IX. Về quan hệ đối ngoại, bạn có biết chăng đã có ý định ở trong đảng ngả hẳn về một bên (nhất biên đảo/y pi–an tao), kết nghĩa thâm giao với nước lớn láng giềng cùng chung chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng kiên trì chủ nghĩa Mác – Lê-nin, từ đó giữ định kiến và khoảng cách với các nước “tư bản phương Tây’’? Việc nể nang, chịu sức ép ấy đã dẫn đến những hiệp định không bình đẳng làm mất không ít đất, hơn chục nghìn kilômét vuông hải phận thiêng liêng trong Vịnh Bắc bộ. Bạn có thấy rằng Việt nam nên sớm từ bỏ đường lối phụ thuộc trên đây, thắt chặt quan hệ thân thiết và hợp tác với cả khối dân chủ quốc tế bao gồm: các nước dân chủ trong ASIAN, Nhật bản, Úc, Hoa kỳ, Canada, Liên Âu...(là các nước cổ suý dân chủ và nhân quyền, cũng là các nước viện trợ nhiều nhất và đầu tư lớn nhất vào nước ta, cùng với các tổ chức quốc tế như Ngân hàng thế giới WB và Quỹ tiền tệ quốc tế IMF ). Hướng quan hệ quốc tế cần thiết này vừa dựa theo lý tưởng văn minh, tiến bộ, thuận với các giá trị cao quý của thời đại, vừa thuận với nhu cầu cấp bách của dân tộc cần phát triển hài hoà với tốc độ thật cao, thu hẹp nhanh khoảng cách với các nước láng giềng. Hướng đi này sẽ được các nước trên đây hoan ngênh nồng nhiệt, đồng thời vẫn giữ quan hệ bình thường, bình đẳng, hợp tác với nước láng giềng lớn, còn hạn chế tham vọng bành trướng của họ, vì chính Trung quốc đang buộc phải tự kiềm chế, nín thở qua sông trong khoảng 15 đến 20 năm tới để tập trung phát triển kinh tế và quốc phòng, thu hẹp khoảng cách còn quá xa về mọi mặt với các cường quốc.(năm 2005, Trung Quốc đạt 1 nghìn USD/ năm, Mỹ đạt 26 nghìn USD/năm về PNB).

X. Vấn đề cuối cùng mong được các bạn nêu lên để thảo luận rốt ráo vào dịp Đại hội X là tình hình đã chín cho việc thực thi dân chủ đa nguyên đa đảng ở nước ta. Không thể có, - không ở đâu, không bao giờ - có thể có một nền dân chủ độc đảng. Lẽ ra nền dân chủ đa nguyên đa đảng ở nước ta phải được thực hiện từ 60 năm trước, hay chậm nữa là vào 30 năm trước. Theo thống kê của Liên Hợp Quốc, hiện thế giới đã có 78 nước đã có tự do chính trị đầy đủ của xã hội công dân và 75 nước khác trong đó nhân dân đã được hưởng quyền tự do chưa đầy đủ (còn gọi là xã hội tự do bộ phận, chưa đầy đủ - partly free society ). Việt nam ta hiện tại vẫn chưa có trong danh sách 78 + 75 = 153 nước nói trên, theo thống kê về quyền tự do chính trị, mà tiêu biểu là quyền tự do tư tưởng, tự do lập hội, tự do báo chí, tự do bầu cử. Về quyền tự do và nhân phẩm con người, Việt nam cùng Myanmar đứng cuối bảng ở châu Á, kém tất cả các nước châu Mỹ kể cả Nam Mỹ, chỉ hơn vài nước châu Phi như Sénégal, Nigeria, Dimbabuê, kém xa Nam Phi, kém cả Irak vừa thực hiện cuộc bầu cử đa đảng.

Giáo sư Trần Văn Hà hiện là uỷ viên đoàn chủ tịch Mặt trận tổ quốc cho rằng xã hội Việt nam không phải chỉ là xã hội không dân chủ, độc đoán, mà phải nói thật ra là một xã hội toàn trị (totalitarisme), nghĩa là không có được một chút tự do cá nhân nào, trẻ em khi sinh ra, vào mẫu giáo, đi học, lên đại học, đi làm, về hưu cho đến chết, mọi suy nghĩ và hành động nhất nhất đều phải theo chỉ thị, khuôn mẫu, điều kiện hóa của đảng cộng sản. Nỗi nhục này do ai? do từ đâu? chỉ là do đảng cộng sản.

Bạn có nghĩ rằng khi “quốc nhục’’ mất tự do công dân trong xã hội được xoá bỏ thì nước ta sẽ có một bước nhảy vọt kỳ diệu gấp nhiều lần khi tự do kinh tế và thị trường được thay thế cho thời bao cấp nghèo khổ và thiếu thốn cách đây gần 20 năm. Các nhân tài đích thực về mọi mặt sẽ được xã hội, nhân dân tuyển chọn (không phải như hiện nay một nhóm người thấp kém lựa chọn những người cũng thường là thấp kém để họ dễ sai khiến), luật pháp sẽ được áp dụng công bằng, “quốc nạn’’ tham nhũng bị khống chế và giảm thiểu. Chính vì lẽ ấy mà gần đây các trí thức tiêu biểu của nước ta đều lên tiếng công khai đòi chuyển từ chế độ độc đảng sang đa nguyên đa đảng, như Hoàng Tùng, Đặng Quốc Bảo, Trần Văn Hà, Phan Đình Diệu, Lê Đăng Doanh, Đặng Văn Việt, Cao Huy Thuần, Dương Trung Quốc, Lê Hồng Hà, Nguyễn Thanh Giang, Hoàng Tiến, Trần Khuê, Phương Nam... chỉ nêu một số nhân vật tiêu biểu. Đại hội X bỏ qua yêu cầu cấp bách này sẽ gánh chịu trách nhiệm nặng nề trước lịch sử, và bộ chính trị khoá IX - cùng 2 thái thượng hoàng của nó, ra sức ngăn cản việc lớn ấy chỉ tự lộ mặt bảo thủ cực đoan đến mê muội, ngàn năm không xoá được vết nhơ. Lại thêm 5 năm của đất nước bị lãng phí!

Bạn có tin rằng thực hiện dân chủ và tôn trọng nhân quyền, thực thi bầu cử dân chủ đa nguyên đa đảng theo tiêu chuẩn quốc tế phổ cập, một cục diện chính trị, kinh tế, văn hoá tư tưởng hoàn toàn mới sẽ xuất hiện, đưa Việt nam hoàn toàn hoà nhập với loài người tiến bộ, thống nhất hoàn toàn dân tộc ta trong và ngoài nước, đưa Việt nam vào kỷ nguyên mới.

Bạn có nhận thấy với những quyết sách được gợi ý trong 10 câu hỏi trên đây, Tổ quốc Việt nam ta sẽ sớm cất cánh, mở mặt mở mày, mọi tiềm lực được giải phóng, vì cuộc sống ấm no, phồn vinh cho toàn dân hiện tại và các thế hế tiếp theo.

Kết luận:
Mười điều gợi ý trên là tổng hợp những suy nghĩ tâm huyết mà tôi thu thập được, từ bậc lão thành đến tuổi trẻ học sinh, sinh viên, từ các bậc tu hành, từ người trong đảng CS và ngoài đảng. từ trong nước ra ngoài nước, từ các bạn dân chủ và nhà báo Pháp, Anh, Đức, Mỹ, Úc, Nhật, Canada...

Tôi chân thành mong thư này đến được tay các bạn kịp các đại hội đảng cấp tỉnh, thành phố, đại hội đảng các cơ quan trung ương, đại hội đảng toàn ngành Quân đội nhân dân, Công an nhân dân... cũng như đến cuộc họp lần thứ 13 của Ban chấp hành trung ương đảng đầu năm 2006 và đến cuộc Đại hội toàn quốc lần thứ X vào quý 2 năm 2006.

Tôi mong tuổi trẻ trong nước cũng như ngoài nước, các cựu chiến binh, cán bộ, đảng viên, đoàn viên và anh chị em ngoài đảng CS nhiệt tình tiếp tay để 10 câu gợi ý nêu trên trở thành những đề tài trao đổi, bàn cãi, tranh luận trong xã hội, vào dịp mừng năm mới 2006 và chào đón năm Bính Tuất đầy hứa hẹn. Các bạn hãy nhân bản - photocopy, và truyền qua mạng internet để phổ cập rộng lá thư này ; một dấn thân đáng quý!

Việc làm, chính kiến chuẩn xác từ suy nghĩ, trí tuệ và tâm huyết ngay thật, độc lập của chính bạn sẽ là viên gạch quý xây dựng tương lai đất nước.

Hãy tin ở lẽ phải, ở chính mình, ở dân tộc, ở thời đại !

Xin chân thành cám ơn các bạn, và kính chúc các bạn năm mới 2006 và năm Bính Tuất dồi dào sức khoẻ, nhiều may mắn và hạnh phúc.

BÙI TÍN, Paris, ngày 26 tháng 12 năm 2005

 

SAIGON  FOR  SAIGON

Click to Enlarge Poster




Copyright © 1997-2006  SaigonUSA News. All rights reserved.