SỰ
KIỆN LIÊN QUAN ĐẾN NỘI VỤ
GS. Canh:
Theo thư kêu cứu của góa phụ Nguyễn thị Hoa, đề ngày 16 tháng 1, 2005
gửi các chính quyền, nhân dân thế giới, và các cơ quan truyển thông
trên thế giới, thì "vào ngày 5 tháng 1, 2005, ngư dân thuộc
hợp tác xã Hùng Cường ra khơi trên các thuyền đánh cá có treo cờ Cộng
Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) và đánh cá trong vùng vịnh
Bắc Việt. Đột nhiên [ngày 8 tháng 1, 02] nhiều tàu đánh cá mang cờ Trung
Cộng đến bao vây. Một chiến hạm cảnh sát biên phòng trang bị đại liên
và đại pháo đến gần tbuyển của ngư phủ Việt Nam, họ hạ cờ xuống, chĩa
thẳng súng ống vào thuyền ván của ngư dân Việt Nam nhả đạn xối xả. Mỗi
chiếc lãnh cả ngàn mũi đạn. Tổng cộng có 9 người chết ngay tại chỗ,
một số bị thương nặng. Họ còn bắt giữ một ngư thuyền trên đó có 8 ngư
phủ Việt Nam.….. Tàu Trung cộng còn đuổi theo một thuyền đánh cá khác
của ngư dân Việtnam 3 tiếng đồng hồ đến khi tàu này chạy về tới đất
liền, chúng mới chịu quay trở lui", nghĩa là "thọc sâu vào
lãnh thổ Việt Nam". Bà Hoa nói thêm rằng nhóm của hợp tác xã này
gồm những "người đánh cá chuyên nghiệp, biết hải hành, rành hải
dồ, không xâm phạm ranh giới Trung Cộng. Thân nhân của nạn nhân có báo
cáo cho chính quyền nhưng chính quyền sợ Trung Cộng nên không dám can
thiệp."
Một tin khác cho biết "Đầu tiên thì tàu hải quân Trung Cộng
đã bao vây chiếc tàu đánh cá thứ nhất của mình, làm chết ngay một người
và 5 người bị thương. Chiếc tàu này vì thế liền phát tín hiệu cấp cứu
SOS, một tàu khác của mình đến cứu nạn, thì lập tức 9 tàu hải quân Trung
Cộng bao vây và xả súng tiếp tục bắn giết. Trong khi các tàu của mình
thì luôn treo cờ VN mà nó vẫn cứ cố tình lờ đi và cứ cố đuổi theo suốt
hơn 3 giờ đồng hồ để bắn giết" (RFI phỏng vấn Lê Phương ngày
21 tháng 1,2005).
Ông Nguyễn phi Phường, một ngư dân thoát nạn bắn giết xác nhận với báo
Thanh Niên rằng nhóm của ông đánh cá tại một toạ độ là "vĩ
tuyến 19 độ 16' Bắc và kinh tuyến 107 độ 06' Đông", như vậy
là ở về phía Tây đường ranh giới, gần điểm 15 trên đường phân ranh
mới do Hiệp Định Phân Định Lãnh Thổ qui định (Thanh Niên, 13 tháng
1, 2005).
LUẬN
CỨ CỦA TRUNG CỘNG
LS. Quế: Sau khi vụ bắn giết và bắt bớ xảy ra, Trung
Cộng biện luận cho hành động của họ như thế nào?
GS. Canh:
Khổng Tuyển phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung cộng tuyên bố "vào
buổi sáng ngày 8 tháng 1, 2005, một số thuyền đánh cá của ngừơi Trung
Quốc thuộc tỉnh Hải Nam đang hành nghề trong Vịnh Bắc Bộ bên phía Trung
Quốc và có 3 tàu võ trang không biết danh tánh tiến đến đánh cướp và
bắn vào tàu đánh cá người Trung Quốc. Cảnh sát hàng hải chạy vội tới
địa điểm trên để cứu nguy ngay tức khắc sau khi nhận được báo cáo của
các ngư phủ Trung Quốc. Ba tàu võ trang đó khai hỏa vào thuyền của cảnh
sát và làm bị thương nhân viên thi hành công lực Trung Quốc. Cảnh sát
hàng hải Trung Quốc bị buộc phải áp dụng các biện pháp cần thiết. Họ
bắn chết một số hải tặc có võ trang, tịch thu một trong các tàu đó và
bắt 8 quân cướp biển cùng với võ khí, đạn dược và dụng cụ." Khổng
Tuyền gọi "đây là một trường hợp cướp biển có võ trang nghiêm trọng"
và" các quân cướp biển đã thú tội rằng họ là người Việt và trước
đó đã phạm 4 lần đánh cướp các thuyền đánh cá của người Trung Cộng trong
vịnh Bắc Bộ." Khổng cũng nói rằng "người Tàu có nhiều nhân
chứng và vật chứng không thể bác bỏ được và sẽ xét xử vụ này theo luật
của Trung Cộng." (Nhân Dân Nhật Báo Điện tử, 15 tháng 1, năm
202005)
Đơn vị bắn giết ngư dân là Trung Phương Hải Cảnh Bộ Đội thuộc Công An
Biên Phòng. Họ tuyên bố "Nhân viên vũ trang
Việt Nam đã đánh cướp ngư thuyền nước ta bị hải cảnh bắn gục."
Bài báo có kèm theo hình ảnh của đoàn tàu chiến 12 chiếc gọi là 'sưu
thuyền đĩnh' với đầy đủ súng ống đạn dược, có hình quân nhân Trung Cộng
đang làm nhiệm vụ tuần tra trong vịnh. Đoàn tàu này này đã đồn trú và
tuần tra kể từ 19 tháng 6, 04 là lúc mà Hiệp ước phân định lãnh thổ
có hiệu lực (Nhân Dân Nhật Báo ngày 14 tháng 1, 2005)
LUẬN
CỨ CỦA CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
GS. Thiện: Lời tuyên bố của Trung cộng tỏ ra rất gay
gắt, qui trách cho ngư phủ Việt là quân cướp biển, vá chúng có đầy đủ
bằng chứng như vật chứng, nhân chứng về nội vụ cốt chứng minh ngư phủ
Việt là quân ăn cướp, giết người, như bắn nhân viên công lực Trung cộng
đang làm phận sự trên lãnh thổ Trung cộng, và sẽ xét xừ vụ này theo
luật của Trung cộng. Bản tuyên bố này cho thấy với lời lẽ đe doạ, Trung
cộng sẽ trừng phạt "nghiêm khắc các kẻ phạm pháp", để bảo
vệ công dân của chúng. Ngoài ra, Trung cộng còn công khai nói rằng kẻ
phạm pháp là NHÂN VIÊN của chính phủ Cộng Hoà Xã Hội chủ Nghĩa Việt
Nam (CHXHCNVN) nữa. Vậy Luận cứ của CHXHCNVN như thế nào?
GS. Canh:
Lê Dũng, phát ngôn viên Bộ Ngoai Giao VC nói: "vụ giết ngư
phủ vô tội Việt Nam mới đây bởi Tuần duyên hạm Trung Cộng là một vi
phạm nghiêm trọng luật quốc tế…. Hành động đó đã cũng vi phạm Hiệp định
Phân Định Ranh Giới Vùng Vịnh và Hiệp Định Hợp Tác Nghề Cá và các hiệp
định khác giữa các lãnh đạo Trung Cộng và Việt Nam. Ngư dân Việt hành
nghề hợp pháp ở một nơi về phía Tây của đường phân ranh trong vùng đánh
cá chung". Dũng cũng kêu gọi điều tra, trừng phạt kẻ phạm pháp….,
và kêu gọi triệu tập buổi họp của Ủy Ban Liên Hợp về Hợp Tác Nghề Cá
trong vùng Vịnh để "tìm biện pháp ổn cố tình hình,. hai bên cam
kết không được có hành động quá khích hoặc sử dụng võ lực về các vấn
đề liên quan đến đánh cá" (VNA, 20 tháng 1, 2005, RFI trích
báo Pháp Luật, tp Hồ chí Minh, 25 tháng 1, 2005 và Deutsche Presse Agentur
Jan 14, 2005)
YẾU
TỐ PHÁP LÝ TRONG QUỐC TẾ CÔNG PHÁP
LS. Quế: Biện minh của CHXHCNVN tỏ ra rất mềm mỏng,
sợ hãi so với tính chất hung hăng của Trung cộng. CHXHCNVN cố gắng biện
hộ một cách tổng quát cho ngư phủ Việt Nam và không có gì là tích cực
bảo vệ công dân của họ khị bị ngoại bang dùng võ lực giết hạI họ. Để
cho thính giả của chương trình hiểu rõ vấn đề, xin Giáo sư vui lòng
giải thích các yếu tố pháp lý của nội vụ.
GS. Canh:
Qua các sự kiện trên, vụ giết người là do tranh chấp đánh cá, và kiểm
soát vùng lãnh hải bắt nguồn từ hai Hiệp Định nêu trên mà Quốc Hội Việt
Cộng thông qua hồi tháng 12 năm 2000 và tháng 6, năm 2004.
Một khó khăn là VC đã giấu nhiều chi tiết trong hai Hiệp Định ấy. Vì
thế, ta phải tìm kiếm một số chi tiết liên hệ từ một số nguồn gốc khác
nhau gồm cả tuyên bố chính thức của phát ngôn viên bộ Ngoại Giao.
Các yếu tố sau đây cần được phân tích dưới ánh sáng hai Hiệp Định: Nơi
xảy ra vụ giết người, hải tặc, quyền sử dụng bạo lực và truy nã của
công lực Trung cộng vào sát bờ biển VN, lạm dụng quyền hạn kể cả việc
tư nhân Trung cộng "bắt phạt" ngư dân Việt.
NƠI
XẢY RA VỤ GIẾT NGƯỜI
GS. Thiện: Trung cộng nói rằng tàu tuần tra của Trung
cộng bị hải tặc tấn công trong phần lãnh hải của chúng. Việt cộng nói
rằng sự việc xảy ra về phía Tây của đường ranh phân dịnh hải giới, nghĩa
là trong hải phận Việt Nam. Vậy, nơi xảy ra sự kiện ở phía Đông hay
phía Tây đường phân ranh? Làm sao ta có thể biết rõ được?
GS. Canh:
Ta có thể tìm bằng cớ qua các nhân chứng. và căn cứ vào các yếu tố liên
quan đến sự việc để rút ra kết luận chính xác.
Thực vậy, ngư dân cho biết rằng họ có hải đồ, biết rõ vị trí đánh cá,
biết rõ hiệp định dâng hiến vùng vịnh và cho TC khai thác hải sản trong
khu vực. Họ biết chính quyền của họ không bảo đảm quyền lợi của họ:
như bị gới hạn đánh cá trong một khu vực nhỏ sau khi hiệp định có hiệu
lực vào tháng 6- 2004, nơi có rất nhiều cá đáy cách đảo Bạch Long Vĩ
độ 20 hay 30 km Nam, một nguồn lợi vô cùng to lớn là cá đáy, bi cấm.
Vùng này trở thành cấm địa vì đã được dâng hiến cho TC. Vả lại, ngư
dân Việt không có khả năng đánh cá đáy vì cần tàu có 200 mã lực mới
đưa được lưới xuống đủ sâu để đánh loại cá này. Họ chỉ đánh cá nục,
loại cá không mang lại nhiều lợi. Họ thường xuyên bị tàu đánh cá của
ngư dân TC bao vây lại cướp cá mà họ đã đánh và bắt được. Họ cũng biết
rằng nếu đánh cá sang bên kia đường phân ranh họ sẽ bị Trung cộng phạt
rất nặng. Một ngư dân cho biết rằng họ phải trả một món tiền phạt cho
TC lên tới 80 triệu đồng vì đánh cá ở bên kia làn ranh. Họ cũng biết
rằng hạm đội tuần duyên TC gồn 12 chiếc tàu có trang bị đại pháo, súng
liên thanh luôn luôn ở bên cạnh để bảo vệ ngư dân của họ.
Mặt khác, Báo Pháp Luật, tp Hồ chí Minh tường thuật "Cảnh sát
Trung Cộng tấn công ngư dân Việt ở phía Tây cách ranh giới 12 hải lý,
thuộc lãnh thổ Việt Nam. Nơi xảy ra biến cố thuộc đặc quyền kinh tế
Việt Nam. VN có toàn quyền bảo tồn, khai thác, kể cả tài phán đối với
với các vi phạm của tàu ngoại quốc." (RFI, 25 tháng 1, 2005
trích thuật Báo Pháp Luật, tp Hồ chí Minh).
Cũng như trên, ông Nguyễn phi Phường đã cho biết rằng các ngư phủ VN
hoạt động ở Vĩ tuyến 19.16' và Kinh tuyến 107.06'. Địa điểm này nằm
trong hải phận Việt Nam.
Tất cả các chi tiết trình bày ở trên có mục đích chứng minh rằng trong
bối cảnh đó ngư dân Việt đâu dám (có ý định hay ý chí) vượt quá làn
ranh phân định lãnh hải.
NGƯ
DÂN VIỆT LÀ 'HẢI TẶC'
LS. Quế: Trung cộng gọi ngư dân Việt là hải tặc để
biện minh cho hành động phạm pháp của chúng. Vậy làm sao, ta có thể
cho thế giới biết được các nạn nhân ấy chỉ là công dân bình thường,
hoạt động trên phần lãnh hải của mình ở nơi đó ông cha của họ từ bao
đời nay vẫn kiếm sống bằng nghề nghiệp của mình một cách lương thiện
và họ chỉ là nạn nhân của chính quyền của họ đã dùng bạo lực dâng hiến
đất đai lãnh hải của tổ tiên cho kẻ thù của dân tộc, tiếp tay và cho
phép kẻ thù ấy đàn áp họ?
GS. Canh:
Những người bị giết, bị thương và bị bắt từ bản chất của sự việc này
(như thấy trong danh sách đính kèm) đã nói lên sự vu cáo đó:
1) Họ là ngư dân thuộc Hợp Tác Xã Hùng Cường, thuộc
hai huyện Hoàng Hoá và Hậu Lộc, Thanh Hoá. Ngoài ra, họ có treo cờ của
CHXHCNVN khi hành nghề theo qui định của luật hải hành trên biển. Họ
chẳng hề giấu danh tánh như Trung cộng tuyên bố.
2) Qua thư ngỏ của đại diện là goá phụ Nguyễn thị Hoa,
qua các cuộc phỏng vấn của RFI, báo Thanh Niên, báo Pháp Luật, họ biết
thân phận của họ bị Đảng Cộng Sản Viêt nam ngược đãi, áp bức. Sau khi
thoát được cuộc săn đuổi của hải cảnh Trung cộng, các nạn nhân bị Công
an Việt Nam bao vậy 24/24 giờ và được lệnh không được tiết lộ các chi
tiết giết người cho người ngoài biết, vì Đảng CSVN "sợ sứt
mẻ tình cảm hữu nghị với Trung Quốc." Sống trong tình trạng
đó, họ biết rằng nếu có hành vi hải tặc họ sẽ bị mất mạng và không được
ai che chở.
3) Các nạn nhân báo cáo rằng lúc đầu tàu đánh cá Trung
Cộng vây xung quanh một ngư thuyền Việt. Trước khi hành động, họ hạ
cờ Trung Cộng xuống. Rồi chiến thuyền của hải cảnh xuất hiện dùng đại
liên nhả đạn vào thuyền đánh cá Việt Nam. Thuyền nạn nhân này kêu cứu,
một ngư thuyền Việt đến cứu. Thuyền này bị 9 sưu thuyền đĩnh của Công
An Trung cộng vây và tấn công. Chiếc thuyền thứ 3 của ông Nguyễn phi
Phường đến tiếp cứu, thì bị bắn xối xả , nên phải bỏ chạy và bị đuổi
theo đến tận Thanh Hoá. Việc tàu Trung Cộng hạ cờ của quốc gia mình
xuống, giấu đi, chính là hành vi của hải tặc. Hơn nữa tàu ấy là tàu
tuần tra của chính phủ Trung Quốc.
4) Trong các bản tin từ phía Trung Cộng phát ra, nhà
chức trách Trung Cộng dùng chữ 'tàu sắt' (ships, có khi dùng vessels)
để chỉ thuyền đánh cá của ngư dân Việt Nam với ý nghĩ rắng tàu của hải
tặc là tàu sắt, trong khi đó ngư dân Trung Hoa đánh cá bằng thuyền gỗ
(boats). Thực tế cho thấy chiếc thuyền của ông Nguyễn phi Phường trốn
thoát cuộc bắn giết là thuyền bằng gỗ, có hơn 400 vết đạn. Đó là một
gian ý của kẻ cường quyền.
Ngoài ra, việc chính quyền Trung cộng dàn dựng ra sự kiện không thuận
lẽ phải khi nói rằng thuyền đánh cá của ngư dân Trung Cộng bị 3 tàu
đánh cá không danh tánh tấn công, thì "tàu của hải cảnh vội
đến địa điểm để cứu nguy tức khắc…" Nếu không có sắp xếp từ
trước thì không thể đến tức khắc trong trường hợp này. Vả lại, 3 ngư
thuyền Việt hành nghề tại 3 nơi. Họ chỉ tập trung lại khi một chiến
bị nạn, không phải cả 3 chiếc tập trung tại một chỗ để tấn công ngư
thuyền Tàu. Nếu họ ở cùng một chỗ để đánh cướp, như Trung Cộng loan
báo, thì 9 sưu thuyền đĩnh của Công An Tàu Cộng tiêu diệt hết, không
kẻ nào có thể trốn thoát được.
Thêm vào đó, có bản tin của Bắc Kinh còn nói "hải cảnh bắn
gục nhân viên võ trang Việt Nam" với ám chỉ là nhân viên công
quyền VN là quân cướp biển (Nhân Dân Nhật Báo 14 tháng 1, 2005). Như
đã đề cập bên trên, họ là ngư dân thuộc hai huyện Hậu Lộc và Hoàng Hoá,
Thanh Hoá. Họ không phải là nhân viên chính quyền Việt Nam. Việc tố
cáo nhân viên của Việt Nam là hải tặc có mục đích dằn mặt Đảng CSVN.
Đó là các lời lẽ lúng túng để biện minh cho việc làm bất hợp pháp của
Trung cộng.
Cuối cùng, TC không thể biện minh việc truy đuổi 'hải tặc'
dù là hải tặc thật, khi dùng sưu thuyền đĩnh truy đuổi thuyền của ngư
dân Việt Nam, vuợt qua làn ranh do Hiệp Định Phân Định Lãnh Hải qui
định và tiến vào sát bờ biển Thanh Hoá mới rút lui. Hiệp Định chỉ cho
phép ngư thuyền sang hoạt động ở bên kia lãnh hải, còn tàu của quân
đội, không được phép vượt quá làn ranh.
Việc tàu chiến của Trung Phương Hài Cảnh Bộ Đội vuợt qua đường phân
định chủ quyền, xâm nhập hải phận Việt Nam, đuổi theo thuyền ông Nguyễn
phi Phường đến tận bờ biển Thanh Hoá là hành vi phi pháp, dù viện dẫn
lý do truy nã hải tặc để tiến vào bờ biển Việt Nam. Như vậy ngoài việc
vi phạm Hiệp Định còn xâm phạm chủ quyền của Việt Nam.
Trung Cộng tự coi vùng lãnh hải sát bờ biển của VN là đất của họ và
coi CHXHCNVN như không có mặt trên dải đất này.
Đây là trường hợp giết người có dự mưu, một tội phạm có tổ chức có sự
liên hệ của Công an biên phòng của Trung cộng.
VẤN
ĐỀ BẮT GIỮ NGƯ DÂN
GS. Thiện: Việc bắt giữ và đem 8 ngư dân Việt về giam
tại đảo Hải Nam trong trường hợp này có hợp Quốc Tế Công Pháp không
hay đó chỉ là hành vi của kẻ cường quyền? Trung cộng có thể biện minh
được việc này trước pháp luật không?
GS. Canh:
Hiệp Định Nghề Cá qui định rằng, nếu có vi phạm, chỉ có cảnh cáo, và
áp dụng biện pháp buộc tàu vi phạm rời khỏi khu vực, không được bắt
bớ, giam cầm hoặc dùng võ lực.
Ngày 27 tháng 12, 2004, Hải Nam Nhật Báo tường thuật rằng Trung Quốc
đã bắt và cầm giữ tại tỉnh Hải Nam của Nam Trung Hoa 80 ngư phủ Việt
và 9 tàu đánh cá (bị bắt ngày 18 và 19 tháng 12) bị nghi là xâm nhập
bất hợp pháp vào hải phận Trung Hoa, và vi phạm các Thoả Hiệp mà hai
bên đã ký. 9 tàu đó không có chứng từ có giá trị ( giấy phép hành nghề)
để hoạt động trên biển mà các thoả hiệp liên hệ đòi hỏi (Qin Chuan,
Nhân Dân Nhật Báo, 27 tháng 12, 2004).
Như vậy việc bắt giữ 80 ngư dân Việt này đã vi phạm Hiệp Định chỉ vì
họ bị nghi là xâm phạm biên giới bất hợp pháp, và không có giấy phép
hành nghề mà thôi, cũng đã vượt quá giới hạn quyền hành của một bên
kết ước, thay vì cảnh cáo và buộc họ phải rời khu vực nếu có xâm phạm
lãnh thổ thực sự. Ngay cả đến trường hợp họ xâm nhập thực sự lãnh hải
Trung cộng, cũng không được phép bắt giam họ. Hơn nữa, Hiệp Định cho
phép ngư thuyền mỗi bên được phép sang bên kia biên giới đánh cá.
Trong thực tế khi áp dụng điều khoản này, chỉ có tàu đánh cá Trung Hoa
được vào phía Tây đường ranh một các hợp pháp, vì có giấy phép. Còn
ngư dân Việt vì không được CHXHCNVN cấp giấy phép, nên bị bắt vì xâm
phạm lãnh thổ bất hợp pháp.
CƯỚP
CÁ VÀ 'PHẠT' NGƯ DÂN VIỆT
LS. Quế: Có lời khai của nhân chứng cho biết ngư dân
Việt bị ngư dân Trung cộng khám xét trong việc hành nghề, vì không có
giấy phép hành nghề theo qui định dân hiến lãnh hải cho Trung cộng,
nên họ bị phạt hay bi tịch thu cá đã bắt được. Tại sao ngư dân Trung
cộng lại có đặc quyền đó? Ngay cả đến chính quyền Trung cộng cũng không
có quyền làm như vậy?
GS. Canh: Việc để cho Ngư dân ngay cả đến chính quyền Trung cộng có
hành vi ức hiếp ngư dân Việt là do lỗi của Đảng Cộng Sản VN. Họ đã nhượng
lãnh hải, và họ còn nhượng luôn cả quyền hành động này cho đối phương
trên lãnh hải của Việt Nam nữa.
Bà Hoa viết trong thư "từ khi Đảng Cộng sản ký kết nhượng lãnh
thổ biên giới và hải phận cho Trung Cộng, các ngư thuyền Việt Nam ở
Vịnh Bắc bộ vẫn thường xuyên bị các tàu đánh cá Trung Cộng tấn công,
bắt giữ. Nội trong năm 2004, có đến hơn 1,100 vụ Trung Cộng vi phạm
và tầu của ngư phủ Trung Cộng cướp cá."
Một lão ngư cũng ở Thanh Hóa khai "...trước đây ta đánh ngoài
xa, nhưng bây giờ theo quy định thì không ra được nữa. Khai thác ở vịnh
Bắc Bộ nằm ở Bạch Long Vĩ thì ra cách đó là 20 (cây) số, bây giờ ra
chỉ 14 cây số là hết rồi, mất đi 6 cây số. Ảnh hưởng lắm, sau cái hiệp
định nhất là vùng vịnh phía dưới, cách Bạch Long Vì khoảng 30, 40 số
về phía Nam- Việt Nam ta hình chữ S ăn sâu mãi vào Thanh Hóa- vùng ấy
lắm cá lắm, nhưng chia về [cho] Trung Cộng mất rồi. Đời sống ảnh hưởng
lắm... Theo hiệp định thì tuy đã mất lãnh hải rồi, còn lại vùng đệm
mà Việt Nam và Trung Cộng đồng ý cho khai thác chung, thì cần phải có
giấy phép hợp lệ. Tàu Trung Cộng có giấy, tàu thuyền Việt Nam thì không.
Do đó mỗi lần bị bắt gặp là tàu ta phải đóng tiền cho tàu đánh cá Trung
Cộng gọi là "phạt…" (RFI, 21 tháng 1,2005).
Không biết đây có phải là cách chia lời chung như Việt cộng tuyền bố
(theo Hiệp định) dù ngư dân bên phía Việt Nam hành nghề bằng phương
tiên thô sơ của mình vì nếu không bị chia cá (bị cướp), thì phải nộp
tiền?
Một cụ bà ở xã Hoàng Trường, tỉnh Thanh Hóa nói về thực trạng nộp phạt
cho Trung Cộng như sau: "Thực tế là vừa rồi có một thuyền ở
Ngư Lộc đánh vào lãnh thổ của Trung Cộng và bị bắt. Họ phạt tiền 70
triệu đồng tiền Việt Nam. Ở nhà họ phải khóc, phải than vãn, nhưng cũng
phải chạy, vay…" (RFI, 21 tháng 1, 2005)
Theo Hiệp Định Nghề Cá, các ngư thuyền mỗi bên có thể vuợt qua ranh
giới đánh cá, miễn là có giấy phép hợp lệ. Không biết Hiệp định qui
định việc đánh bắt cá chung và chia lời như thế nào (như đã tuyên bố
trước đây)? Ngư dân Việt nói rằng ngư dân Trung Cộng có giấy phép hành
nghề [có lẽ do chính quyền của họ cấp, vì không biết làm sao mà họ có
giấy phép hay do Ủy Ban Liên Hợp Nghê Cá cấp]. Bên Việt Nam, các ngư
dân xin giấy phép để hành nghề thì bị chính quyền CHXHCNVN đòi phải
đóng một lệ phí có khi lên tới "7, 8, 9 triệu" (RFI 21 tháng
1, 2005). Vì không có tiền đóng nên không có giấy phép, họ bị phía Trung
Cộng coi là hành nghề bất hợp pháp, và vì thường xuyên bị các ngư thuyền
Trung Cộng (không phải chính quyền) bắt phạt. Không ai chắc có một điều
khoản nào trong Hiệp Định cho phép tư nhân một bên như trường hợp ngư
dân Turng cộng phạt tiền theo kiều này.
Không ai có thể hiểu việc thoả hiệp đánh cá chung trong vùng rộng 35,000km2
Nam Vĩ tuyến 20 được trù liệu như thế nào? Nếu chỉ cấp giấy phép cho
mỗi ngư thuyền hành nghề như ngư dân Việt khai thì chỉ cốt để phía bên
kia công nhận là hợp pháp? Đây hoàn toàn không phải là đánh cá chung.
Việc dùng hình thức này là để đánh lạc hướng dân chúng mà thôi. Mặt
khác, 'vấn đề chia cá' theo Hiệp định Nghề Cá bằng cách ngư dân Trung
cộng hành sử quyền "cướp cá và phạt ngư dân Việt" như vậy
là bằng cớ rõ ràng nhất trong việc dâng hiến tài nguyên cho Trung cộng.
PHƯƠNG
THỨC GIẢI QUYẾT: ỦY BAN LIÊN HỢP NGHỀ CÁ
GS. Thiện: Lê Dũng có kêu gọi họp Ủy Ban Liên Hợp Nghề
Cá đứng ra giãi quyết các mâu thuẫn, dù tàu của hải cảnh trung cộng
giết và bắt giữ ngư dân Việt. Giáo sư nghĩ như thế nào về sự việc này?
GS. Canh:
Hiệp Định có trù liệu biện pháp gỉai quyết các mâu thuẫn bằng cách triệu
tập Ủy Ban Liên Hợp Nghể Cá để giải quyết các tranh chấp.
Trung cộng không bao giờ để ý tới việc này, mà tự giải quyết bằng bạo
lực. VC hình như không dám dùng phương thức này dù ngư dân Việt từ tháng
6-2004 đến nay thường xuyên bị "phạt tiền", bị bắt giam và
bị giết như hiện nay. Chỉ sau khi có phản ứng như biểu tình ở hải ngoại
về vụ giết người, VC mới kêu gọi họp Ủy Ban Liên Hợp giải quyết vấn
đề.
TC không tôn trọng Hiệp Định Nghề Cá dù Hiệp Định trù liệu "Cơ
quan mỗi bên không được lạm dụng quyền hành và mọi vi phạm sẽ được Ủy
Ban Liên Hợp Nghể Cá giải quyết" (RFI ngày 25 tháng 1, 2005).TC
không coi trọng Ủy Ban Liên Hợp và VC không dám kêu gọi Ủy Ban can thiệp.
Như vậy Hiệp Định chỉ là cái bình phong để cho phép Trung Cộng được
tiến sâu thêm một cách hợp pháp vào phía lãnh hải Việt Nam để đánh cá.
Phần này gồm thêm một phạm vi 30.5 hải lý về phía Tây, kể từ đường ranh.
Đây là một điều không thể chối cãi được rằng ngoài việc Trung cộng được
11,000 km2, còn được khai thác thêm về tài nguyên phần phía Tây cùa
đường ranh qua hiệp ứơc đánh cá chung. Ngư dân VN chì còn được hành
nghề hợp pháp trong một phạm vi 13.5 hải lý tính từ bờ biển ra tới đường
phân ranh qui định vùng đánh cá chung mà thôi. Cái gọi là 'đánh cá chung'
qua Hiệp Định Hợp Tác Nghề Cá như vậy rõ ràng chỉ là một cách dâng hiến
tài nguyên cho Trung cộng vào sát bờ biển Việt Nam trong vùng Vịnh.
LS. Quế: Theo Giáo sư tại sao Trung cộng lại có hành
vi giết người ngang nhiên như vậy. Theo thường tình, thì Trung cộng
nên che dấu việc ô nhục của Việt cộng để bảo vệ uy tín cho kẻ tay sai
vì đã dâng vịnh cho họ. Làm như vậy, Trung cộng nhận chìm Việt cộng
xuống vùng bùn nhơ, thay vì cần bảo vệ tay sai để tiếp tục lợi dụng,
và nhất là làm lãnh đạo Việt cộng trong vụ này lại 'ngậm bồ hòn' làm
ngọt?
GS. Canh:
Bình thường, người ta hiểu vấn đề như vậy. Thực tế, thì khác hẳn. Tôi
thấy có nhiều lý do giải thích việc này:
1. Tham vọng của Trung cộng lớn quá, nên cần phải hy
sinh đám tay sai, nhất là những gì Trung cộng muốn trước mặt tại khu
vực vinh Bắc Việt thì tay sai đã làm xong rồi. Vắt chanh rồi, thì để
vỏ làm gì, thêm dơ bẩn nhà cửa mà thôi. Không những không cám ơn mà
còn hạ nhục nữa.
2. Cần phải có bạo lực để mọi người xa lánh khu vực
này và như thế không còn ai biết được Trung cộng sẽ làm gì tại đó. Dùng
quân sự để đánh thường dân là ngư dân, thì không còn bất cứ người Việt
nàm dám bén mảng đến đó nữa. Và toàn ' khu vực đánh cá chung', nghĩa
là sát tới bờ biển Việt Nam khoảng 13.5 hải lý thuộc về Trung cộng một
cách thực tế. Do vậy, tài nguyên trong khu vự này sẽ thuộc về Trung
Cộng. Đây là cách 'hành xử chủ quyền' của Trung cộng ngay sát bờ biển
Việt Nam.
3. Dùng quân sự để giết ngư dân Việt trong trường hợp
này, và còn nói rằng "nhân viên Việt Nam" nữa là quân cướp
biển, là một hành động biểu dương lực lượng, báo cho Đảng Cộng sản Việt
Nam phải im lặng, và là một đe doạ tiến xa hơn nữa trong việc buộc Đảng
CSVN hiến dâng nốt Biển Đông.
4. Trung cộng làm như vậy là nhục và hạ uy tín Việt
cộng đối với dân Việt. Theo sách lược của Cộng sản nói chung, thì khi
một kẻ nào không còn uy tín gì, người ta không tin nữa, và về sau Việt
cộng có phản lại quan thầy của họ là Trung cộng, thì huy động lực lượng
quần chúng sẽ khó khăn. Đây là một mưu đồ thâm độc, chỉ có người Tàu
mới nghĩ ra mưu kế này.
GS.
Thiện: Nay Trung cộng thả 8 ngư phủ. Tại sao họ làm việc đó
một cách bất thường, trái với lời tuyên bố hung hăng lúc ban đầu của
Khổng Tuyền? và VC thấy lặng im và coi như là đã thành công giải quyết
vụ này?
GS. Canh: Đảng Cộng Sản Việt Nam, ngoài lời than vãn
và tuyên bố lấy lệ để vớt vát sĩ diện của Lê Dũng và nói rằng cử một
phái đòan đi Trung Cộng để thương thuyết, không có một hành động gì
để rửa mối nhục đó? Sinh viên trong nước biểu tình trước tòa Đại sứ
và lãnh sự Trung cộng tại Hà nội và Sàigòn bị cấm, ngư dân là nạn nhân
bị bao vây 24/24 giờ, không được phép nói gì, ngoài việc Đảng ủy địa
phương đến nhà ra lệnh cho họ gửi đơn khiếu nại đến Tỉnh và Trung Ương
về nỗi oan ức do Trung cộng gây ra, để Trung ương cứu xét và có căn
cứ, tài liệu thương thảo với Trung cộng. Như vậy, không thể giải thích
rằng vì than vãn đó hay đi thương thuyết mà Trung Cộng thả 8 ngư dân
Việt qua một phiên toà lặng lẽ kéo dài 3 giờ.
Chính
vì phản ứng của người Việt hải ngoại, có các hành động tích cực khắp
nơi trên thế giới mới có kết quả đó. Đó là sức mạnh của người hải ngoại
làm thay đổi tình thế.
Tóm
lại, Trung cộng đã có chủ ý vi phạm trầm trọng các Hiệp Định mà họ ký.
Họ còn xâm phạm đến chủ quyền của Quốc Gia Việt Nam. Tuần cảnh Trung
Cộng đã phạm tội giết người Việt trên lãnh hải Việt Nam. Đảng CSVN có
nghĩa vụ hành sử quyền tài phán đối với các kẻ phạm tội giết người ấy
dù là Công An Trung cộng.. Quốc dân Việt đòi Đảng CSVN buộc Trung cộng
dẫn độ các can phạm đến Việt Nam để Tòa án Việt Nam xét xử theo luật
Việt Nam. Không thể vì lẽ gì như hèn nhát chẳng hạn mà im lặng về vụ
giết công dân Việt một cách ngang nhiên như thế. Quốc dân Việt đòi hỏi
Đảng CSVN tức khắc hành xử chủ quyền của Việt Nam như một quốc gia độc
lập. Không được trì hoãn.
Mặt khác, với các bằng chứng trên, Đảng Cộng sản Việt Nam phải ra lệnh
cho chính phủ CHXHCNVN tuyên bố hủy bỏ tất cả các hiệp ước đã ký với
Trung Cộng kể cả Hiệp Định trên đất liền. Đây là bằng chứng Trung Cộng
không tuân hành các Hiệp định mà chúng ký mà còn vi phạm trắng trợn
và trầm trọng nữa. Lê Dũng thú nhận đây là vi phạm nghiêm trọng luật
quốc tế và các Hiệp Định. Các Hiệp Định ấy biểu lộ rõ tính cách Bất
Bình Đẳng. Chưa kể đến việc Đảng CSVN bị lừa và bị áp đặt để dẫn tới
phương thức phân chia vịnh trong đó TC chiếm được 11,000 km2 và "hợp
tác đánh cá chung", như đã nói ở trên, vì không có gì là đánh cá
chung cả.
Công Pháp Quốc Tế có trù liệu các biện pháp như vậy để tránh các thiệt
hại quá mức cho dân tộc của một bên kết ứơc.
Trong lịch sử bang giao của các quốc gia trên thế giới, đây là trường
hợp độc nhất vô nhị chính phủ một bên kết ước bị công khai sỉ nhục trước
quốc dân của mình và trên thế giới. Ngay cả trong thời kỳ người Pháp
đô hộ Việt Nam, chưa bao giờ dân tộc Việt bị khinh bỉ tới mức này. Họ
bảo vệ lãnh thổ Việt Nam và Trung Hoa thời đó "chỉ van nài người
Pháp, xin thêm tí đất để đền bù cho thiệt hại"?. Dù lãnh đạo Đảng
CSVN cố tìm mọi cách thần phục Bắc phương như những tên thừa sai đắc
lực, ngoan ngoãn và trung thành, thay mặt quan thày đàn áp nhân dân
Việt, Đảng CS Trung Cộng không màng ban cấp cho họ một chút danh dự
tối thiểu. Đây là bài học đắt gía cho những kẻ làm tay sai cho ngoại
bang.
Danh
sách các người bị bắn chết ngày 8 tháng 1, 2005:
1) Nguyễn văn Tùng, xã Hoàng Trường, Huyện Hoàng Hoá, Thanh Hoá.
2) Lê văn Xuyên, thuyền trưởng, Hoàng trường, Hoàng Hoá, Thanh Hóa.
3) Nguyễn xuân Trọng, Hoàng Trường, Hoàng Hoá, Thanh Hoá.
4) Nguyễn hữu Biên, Hoàng Trường, Hoàng Hoá, Thanh Hoá.
5) Đinh văn Đông, xã Hoà Lộc, Huyện Hậu Lọc, Thanh Hoá.
6) (…) Trung, Hoà Lộc, Hậu Lộc, Thanh Hoá.
7) (…) Hồng, Hoà Lộc, Hậu Lộc, Thanh Hoá.
8) (…) Dũng, Thanh Hoá.
9) Nguyễn văn Tâm, Hoà Lộc, Hậu Lộc, Thanh Hoá.
Danh
sách người bị bắt và còn bị giam giữ ngày 8 tháng 1, 2005
1) Nguyễn văn Đào, (1962) Hoàng Trường, Hoàng Hoá, Thanh Hoá.
2) Đồng văn Chinh ( 1961) Hoà Lộc, Hậu Lộc, Thanh Hoá.
3) Phạm ăn Cản ( 1985) Hoà Lộc, Thanh Hoá.
4) Nguyễn văn Cường ( 1985), Làng Nam Đồng, Xã Đồng Tiến, huyện Cô Tô,
Quảng Ninh.
5) Nguyễn văn Dũng (1978) Hoàng Trường, Thanh Hoá.
6) Nguyễn văn Bình (1986) Hoà Lộc, Thanh Hoá.
7) Nguyễn mạnh Hồng (1979), Hoà Lộc, Thanh Hoá.
8) Trương đình Thái (1987) Hoàng Trường, Thanh Hoá.
Bài
liên hệ:
Hòa Lộc, một vụ khiêu
khích đầy chủ đích
Tình hình Biển Đông
Chúng tôi cần một sự
công bằng
Nhân Biến Cố Vịnh Bắc Việt ngày
8 tháng 1 năm 2005, thử tìm hiểu sự thất bại của Hải Quân Trung Hoa
qua trận thủy chiến với Nhật Bản vào hậu bán thế kỷ 19
Nhà cầm quyền Việt
Nam đối ngoại hèn nhát-đối nội gian manh xuẩn động
Công
hàm bán nước (thừa nhận chủ quyền Trung Cộng trên vịnh Bắc Bộ)
Đừng bao giờ đùa với
những nỗi đau như thế